vợ yêu bé nhỏ của đại thúc
Chương 178: Kết thúc mới là bắt đầu. Khúc Tịnh Kỳ vẫn chưa chết nhưng nhát dao này của bà ta đâm rất sâu. Nhưng dù có sâu hơn nữa cũng không sâu bằng nỗi đau trong tim bà ta. Nhờ có chuyện này mà Hoắc Chấn Vũ đã nhìn rõ tất cả. Ngày bà ta khỏe lại, cũng là ngày
Chân dung vợ của Quách Ngọc Tuyên, có con vẫn thi tốt nghiệp THPT. 07/07/2021, 17:00 GMT+07:00. Sáng 7/7, hơn 1 triệu thí sinh trên cả nước bước vào kỳ thi tốt nghiệp THPT quốc gia, đánh dấu một bước ngoặt mới trong đời. Trong không khí rộn ràng xen lẫn sự hồi hộp trong ngày
L House: Nhà của vợ chồng trẻ và 2 con nhỏ nhiều ánh sáng, hiện đại đẹpKiến trúc sư: NH Village Architects Khu vực: 180 m² Năm: Năm 2020 Hình ảnh: Triệu Chiến Nhà sản xuất: Dulux , INAX , KINGLED Nhóm thiết kế: Trần Đại Nghĩa, Nguyễn Phương Hiếu, Phạm Tùng Lâm, Nguyễn Quang Tuấn Vũ Hãng sản xuất: Dulux, Kingled, Inax
Là phụ nữ, cũng chẳng ai thích việc người đàn ông của mình đã kết thúc với người trước rồi mà cái tên vẫn bị đi kèm. Và kể từ sau ngày đó, mình là người độc thân, mình nuôi 2 em bé nhỏ mà không cần bất kỳ sự trợ cấp của ai, đến tận bây giờ vẫn như thế.
Môi trường góp phần tạo nên mục đích, động cơ, phương tiện và điều kiện cho hoạt động giao lưu của cá nhân, nhờ đó giúp trẻ chiếm lĩnh được các kinh nghiệm để hình thành và phát triển nhân cách của mình. Ảnh minh họa: Nguồn internet. - Tuy nhiên, tính chất và mức
materi pai kelas 4 semester 2 kurikulum merdeka. Thể loại Hiện đại, ngọt, sủng. Convert gachuaonl Nguồn CV Tàng Thư ViệnEditor VinJRSố chương 317 chương + 17 NTVốn định uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng nhỏ mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không chú ý, vụng trộm chuồn đó, cầm thư tình đã chuẩn bị kỹ, cô đứng ngoài cửa phòng của người trong lòng, cô đang vô cùng thâm tình nghĩ kỹ, cửa liền mở ra, cô lập tức trợn tròn mắt, Cố Mộ Nghiêm?Chân cô như bôi dầu chuẩn bị chuồn nữa, một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo của cô, Cố đại thiếu xanh mặt, "Lại để cô chạy, mặt của tôi đặt ở đâu chứ!"Hai người đấu trí đấu dũng một đêm, cũng không nghĩ đến, tỉnh lại đối mặt là một đống tóe lửa, cùng với một đám người chằm chằm vây xem, Tần Tích cho rằng thứ đợi mình là một tờ chi phiếu, sau đó để cô cút ra xa!Là cô đang ảo là ai ngờ, Cố đại thiếu vậy mà không hành động như lẽ thường, ở trước mặt mọi người đổi trắng thay đen, kiên quyết bắt cô phụ trách với anh, mà trưởng bối vậy mà lại còn đồng ý!Đầu óc người nhà họ Cố cũng không bình thường! Cũng không điều tra rõ ràng liền tác thành cập đôi!Thiếu con đâu cũng thiếu đến nổi phải dùng bạo lực để cướp đoạt sao?Tần Tích ngửa mặt lên trời thở dài, đây là cái gì quỷ nha! Cô chỉ cần chi phiếu, không muốn lập gia đình!. . . . . .Cố Mộ Nghiêm vốn chỉ là muốn giáo huấn cái người cả gan làm loạn này, người con gái đoạt đi nụ hôn đầu tiên của anh, đúng là sẽ theo lẽ thường mà giáo huấn, không nghĩ tới chơi đùa thành nghiện, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đến gần phụ nữ, nhưng mỗi một lần đến gần cô, đều làm yết hầu của anh căng thẳng!
Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái Đang raSố chương 135Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, ngọt, sủng. Convert gachuaonl Nguồn CV Tàng Thư ViệnEditor VinJRSố chương 317 chương + 17 NTVốn định uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng nhỏ mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không chú ý, vụng trộm chuồn đó, cầm thư tình đã chuẩn bị kỹ, cô đứng ngoài cửa phòng của người trong lòng, cô đang vô cùng thâm tình nghĩ kỹ, cửa liền mở ra, cô lập tức trợn tròn mắt, Cố Mộ Nghiêm?Chân cô như bôi dầu chuẩn bị chuồn nữa, một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo của cô, Cố đại thiếu xanh mặt, "Lại để cô chạy, mặt của tôi đặt ở đâu chứ!"Hai người đấu trí đấu dũng một đêm, cũng không nghĩ đến, tỉnh lại đối mặt là một đống tóe lửa, cùng với một đám người chằm chằm vây xem, Tần Tích cho rằng thứ đợi mình là một tờ chi phiếu, sau đó để cô cút ra xa!Là cô đang ảo là ai ngờ, Cố đại thiếu vậy mà không hành động như lẽ thường, ở trước mặt mọi người đổi trắng thay đen, kiên quyết bắt cô phụ trách với anh, mà trưởng bối vậy mà lại còn đồng ý!Đầu óc người nhà họ Cố cũng không bình thường! Cũng không điều tra rõ ràng liền tác thành cập đôi!Thiếu con đâu cũng thiếu đến nổi phải dùng bạo lực để cướp đoạt sao?Tần Tích ngửa mặt lên trời thở dài, đây là cái gì quỷ nha! Cô chỉ cần chi phiếu, không muốn lập gia đình!. . . . . .Cố Mộ Nghiêm vốn chỉ là muốn giáo huấn cái người cả gan làm loạn này, người con gái đoạt đi nụ hôn đầu tiên của anh, đúng là sẽ theo lẽ thường mà giáo huấn, không nghĩ tới chơi đùa thành nghiện, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đến gần phụ nữ, nhưng mỗi một lần đến gần cô, đều làm yết hầu của anh căng thẳng!Hôn Ước Hào Môn Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại ThúcTác giả Tần TíchThể loại Ngôn TìnhNguồn DĐ Lê Quý ĐônTrạng thái Đang raSố chương 135Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Hiện đại, ngọt, sủng. Convert gachuaonl Nguồn CV Tàng Thư ViệnEditor VinJRSố chương 317 chương + 17 NTVốn định uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu... có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng nhỏ mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không chú ý, vụng trộm chuồn đó, cầm thư tình đã chuẩn bị kỹ, cô đứng ngoài cửa phòng của người trong lòng, cô đang vô cùng thâm tình nghĩ kỹ, cửa liền mở ra, cô lập tức trợn tròn mắt, Cố Mộ Nghiêm?Chân cô như bôi dầu chuẩn bị chuồn nữa, một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo của cô, Cố đại thiếu xanh mặt, "Lại để cô chạy, mặt của tôi đặt ở đâu chứ!"Hai người đấu trí đấu dũng một đêm, cũng không nghĩ đến, tỉnh lại đối mặt là một đống tóe lửa, cùng với một đám người chằm chằm vây xem, Tần Tích cho rằng thứ đợi mình là một tờ chi phiếu, sau đó để cô cút ra xa!Là cô đang ảo là ai ngờ, Cố đại thiếu vậy mà không hành động như lẽ thường, ở trước mặt mọi người đổi trắng thay đen, kiên quyết bắt cô phụ trách với anh, mà trưởng bối vậy mà lại còn đồng ý!Đầu óc người nhà họ Cố cũng không bình thường! Cũng không điều tra rõ ràng liền tác thành cập đôi!Thiếu con đâu cũng thiếu đến nổi phải dùng bạo lực để cướp đoạt sao?Tần Tích ngửa mặt lên trời thở dài, đây là cái gì quỷ nha! Cô chỉ cần chi phiếu, không muốn lập gia đình!. . . . . .Cố Mộ Nghiêm vốn chỉ là muốn giáo huấn cái người cả gan làm loạn này, người con gái đoạt đi nụ hôn đầu tiên của anh, đúng là sẽ theo lẽ thường mà giáo huấn, không nghĩ tới chơi đùa thành nghiện, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đến gần phụ nữ, nhưng mỗi một lần đến gần cô, đều làm yết hầu của anh căng thẳng! Chương Mới Nhất135 Gười Nào Chọc Giận Em Rồi Hả Nói Cho Chồng Anh Sẽ Xả Giận Thay Em134 Đây Đã Là Nơi Rẻ Nhất133 Hạnh Phúc Của Cha Đều Dựa Vào ConDanh sách chươngChương 1 Uống rượu càng thêm can đảmChương 2 Nhanh lấy dao tới đây, tôi muốn làm thịt cô taChương 3 Đào ba thước đất cũng phải bắt được côChương 4 Chiến tranh tâm lý dày vò nhấtChương 5 Chị xinh đẹpChương 6 May mà bà xã không ghét bỏChương 7 Mọi người vây xemChương 8 Không thích hợpChương 9 Cô là chó sao?Chương 10 Năm mươi vạnChương 11 Vợ chưa cướiChương 12 Cố gia giaChương 13 Chuyện như vậy không thể bồi thường tiềnChương 14 Không cần chịu trách nhiệmChương 15 Tôi kết hôn với anhChương 16 Đi dạo phốChương 17 Đụng vào đầuChương 18 Mười đồng một chiếcChương 19 Khốn kiếp, anh thả tôi raChương 20 Cậu hỏi tôi vì cái gì ở chỗ này?Chương 21 Tu hú chiếm tổ chim kháchChương 22 Bộ dáng con rể ngoanChương 23 Cô bị ra rìaChương 24 Bên trong là bã đậuChương 25 Vỏ quýt dày có móng tay nhọnChương 26 Kinh diễmChương 27 Trời thì cao, thượng đế thì xaChương 28 Cô là người xấuChương 29 Anh ta có tin không?Chương 30 Đổi điChương 31 Trèo cao không dậy nổiChương 32 Rối loạnTruyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện
"Ai, không biết lúc nào Mộ Nghiêm mới có thể đi ra được đây." Cố Đình Dư nặng nề thở dài một cái, vốn cho là người một nhà có thể vui vẻ hòa thuận, nhưng không ngờ ngày kết hôn đó lại xảy ra thảm kịch như Thu gọi điện thoại cho Cố Mộ Nghiêm, vốn cho là anh sẽ không trở về, nhưng không ngờ anh nói sẽ trở lại ngay lập tức, Hàn Thu biết anh còn chưa có ăn cơm tối, lập tức đi đến phòng bếp làm cho anh một tô Mộ Nghiêm cơm nước xong thì lên lầu, lúc nửa đêm, Hàn Thu xuống lầu rót nước, lại nhìn thấy ánh sáng lộ qua cánh cửa khép hờ, Hàn Thu đi tới, gõ cửa, bên trong không có bất kỳ phản ứng gì, bà đẩy cửa ra đã nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm ngồi trên sô pha, trong tay cầm vòng tay của Tần Tích đã từng đeo qua phát ra ngây ngô, đây là thứ duy nhất còn lại trong tay anh sau khi Cố Mộ Nghiêm tỉnh dậy ba năm trước, cho dù ba năm nay làm cái gì, anh vẫn mang theo người, không cho bất kì ai chạm luôn luôn nhớ dáng vẻ Cố Mộ Nghiêm tỉnh lại không thấy Tần Tích, anh nổi điên đi tìm bóng dáng của cô, nhưng tìm thế nào cũng không tìm được, sau đó anh trầm tĩnh, an tĩnh, bắt đầu khôi phục lại cuộc sống bình thường, nhưng anh dành nhiều thời gian vùi đầu vào trong công việc hơn, chỉ còn một chút mong đợi trong đôi mắt tuyệt vọng của anh, ánh sáng nho nhỏ đang gắng sức của anh, anh đang mong đợi, chờ Tần Tích trở tất cả bọn họ đều biết Tần Tích vĩnh viễn sẽ không trở về, cô đã chết rồi, nhưng ai cũng không muốn chọc thủng ảo tưởng trong lòng anh, bởi vì đây là một chuyện rất tàn nhẫn, nhưng khi nhìn thấy anh như bây giờ, trong lòng Hàn Thu không có dễ chịu, bà tình nguyện anh phát tiết ra ngoài, làm bất cứ chuyện gì, chính là không muốn giống nhìn như là người bình thường thế này, nhưng thực tế là cái xác không hồn."Mộ Nghiêm." Hàn Thu rốt cuộc không nhịn được đi giật mình, sau đó cẩn thận thu vòng tay, thản nhiên nói "Sao mẹ còn chưa ngủ?"Sun520 – mắt Hàn Thu ướt át, bà nghĩ một lúc rồi nói rất là nghiêm túc "Mộ Nghiêm, con tỉnh lại đi, Tiểu Tích đã chết, con không cần phải như vậy, cho dù con đợi thêm mười năm hai mươi năm nữa, con bé cũng sẽ không trở về nữa đâu.""Cô ấy không có chết." Cố Mộ Nghiêm nhìn phía ngoài cửa sổ "Cô ấy chỉ tạm thời rời đi mà thôi."Hàn Thu nắm chặt hai tay, nghẹn ngào quát anh "Con rốt cuộc muốn lừa gạt mình bao lâu nữa đây hả, con bé chết rồi, con bé chết ở trong ngực của con, chẳng lẽ con không biết sao? Tiểu Tích chết rồi, chúng ta cũng rất buồn, nhưng cuộc sống của chúng ta còn phải tiếp tục, con biết mọi người chúng ta thấy con như bây giờ, trong lòng chúng ta có bao nhiêu đau lòng hay không? Con có từng suy nghĩ qua cảm giác của chúng ta sao?"Bà vốn cho là thời gian sẽ làm cho Mộ Nghiêm đi ra, nhưng bây giờ bà đột nhiên cảm thấy không phải như vậy, nếu như không đi chọc thủng ảo tưởng của nó, nó vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại, vĩnh viễn đắm chìm trong trong giấc mộng của mình, bà không thể để cho con trai của mình tiếp tục như vậy Mộ Nghiêm đứng dậy, giống như không nghe thấy lời nói của Hàn Thu vậy "Con muốn đi ngủ, mẹ cũng nghỉ ngơi đi." Nói xong, anh đi về phía phòng Thu rơi nước mắt, Cố Đình Dư từ ngoài cửa đi tới nắm bả vai của bà, giữa hai lông mày có khuôn mặt u sầu "Đi thôi.""Ông xã, em nên làm thế nào mới có thể làm cho Mộ Nghiêm trở nên giống như trước đây, nếu như có thể để cho Mộ Nghiêm trở về như trước đây, em nguyện ý trả bất cứ giá nào." Hàn Thu đau lòng tựa vào trong ngực Cố Đình Đình Dư không biết trả lời như thế nào, nếu ông biết có cách gì, ông đã sớm làm, mà không phải nhìn con trai mình vẫn làm kiêu ngạo sống thành như bây tuần lễ sau, lúc ăn cơm Hàn Thu nhìn thấy vị trí Cố Mộ Nghiêm trống không, hỏi Cố Đình Dư "Mộ Nghiêm đâu?""À, nó mới vừa gọi điện thoại nói nó muốn đi công tác, nó cũng sẽ không trở về sớm." Cố Đình Dư trả lời. "Đi công tác? Đi đâu công tác?" Hàn Thu thuận miệng vừa hỏi, lại không nghĩ rằng bỗng nhiên Cố Đình Dư im lặng, Hàn Thu cũng ý thức được cái gì, ngẩng đầu nhìn Cố Đình Dư thì Sun520 – được ông nói "Luân Đôn."Tay Hàn Thu cầm đũa không để lại dấu vết run lên, Cố Đình Dư vội vàng cầm tay của bà "Bà xã, đừng nghĩ nhiều, Mộ Nghiêm chỉ vừa vặn đi đâu đó công tác mà thôi.""Ông xã, năm đó em có phải làm sai hay không, em không nên khiến Tiểu Tích đi Luân Đôn tìm Mộ Nghiêm, nếu như con bé không đi, sau tất cả đều sẽ không xảy ra, Tiểu Tích có lẽ sẽ không phải chết, Mộ Nghiêm cũng sẽ không trở thành như bây giờ."Cố Đình Dư biết đây là kết quả trong lòng của Hàn Thu ba năm nay, ông an ủi cười cười "Chuyện không liên quan đến em, không phải có đôi lời nói là phúc không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, có thể Tiểu Tích và Mộ Nghiêm là có duyên không phận, chỉ có thể nói tạo hóa trêu ngươi."**Cố Mộ Nghiêm đi đến thành phố Luân Đôn lần nữa, tiến vào trong trang viên, nơi này tất cả đều giống như ba năm trước đây, gần như là không có thay đổi chút nào, đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn phong cảnh phía ngoài, trong lòng của anh có một chút mong đợi, giống như anh có thể nhìn thấy cô ở đây dưới trong phòng bếp, một tay Vạn Kiệt đang cầm cái muỗng, một tay cầm cái nắp, vụng về làm món ăn, làm cho phòng bếp giống như hai lần đại chiến vậy, anh đau lòng, tại sao phải nhường cho một đấng mày râu như anh ta nấu ăn chứ, rõ ràng có thể gọi đồ ăn mua bên ngoài, thật sự không biết lão đại nghĩ như thế nào, thật vất vả mới làm được món ăn, Vạn Kiệt mới vừa thở phào nhẹ nhõm thì nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm xuống lầu, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì nghe anh nói "Tôi đi ra ngoài một chuyến, sau đó trở lại.""Lão đại, anh không ăn cơm sao?" Anh ta mất rất nhiều công sức mới làm được Mộ Nghiêm liếc mắt một cái nhìn món ăn đen sì trên bàn chẳng khác nào một tấm gỗ cháy "Cậu ăn đi."Vạn Kiệt ai oán nhìn anh, sớm biết Cố đại thiếu không ăn, anh ta cũng không phải làm việc chăm chỉ trong phòng bếp như vậy, thấy Cố Mộ Nghiêm đi nha ra cửa, anh ta vội vàng đuổi theo "Cố đại thiếu, nếu không tôi với anh cùng đi ra ngoài nhé."Một mình anh ta nhàm chán ở đây, đi ra ngoài, nói không chừng còn có thể có một bữa ăn ngon, anh ta cũng không muốn ăn đống than kia."Không cần." Anh muốn đi ra ngoài dạo một Kiệt dựa vào cánh cửa, rất là ai oán nói "Cố đại thiếu, anh sớm trở lại!" Dáng vẻ này của anh ta chỉ còn kém phất tay lụa lau nước mắt Mộ Nghiêm không để ý đến anh ta, ngồi lên xe rời đi, anh dừng xe ở ven đường, xuống xe đi mua một ly cà phê, mới vừa ngồi lên xe, điện thoại di động reo, anh mới vừa nhận, bên kia đã truyền đến tiếng gào to của Hà Diệc "Anh họ, nghe nói anh ra khỏi nhà rồi hả? Ở nơi đó, em đến tìm anh chơi nha.""Thằng nhóc đáng ghét, tôi đến vì công việc, không phải đến chơi." Người đã hơn 20 tuổi, nói chuyện còn như vậy."Cái này lại không xung đột, anh làm công việc của anh, em chơi phần em, anh không phải biết gần đây em đều sắp bị anh trai phiền chết được, ngày nào anh trai cũng buộc em đến công ty, quỷ mới biết em không cảm thấy hứng thú với những thứ đó chút nào, anh họ, anh hãy thu nhận em đi mà."Hoá ra thằng nhóc này là đến tránh nạn chỗ anh đây mà. "Không được." Cố Mộ Nghiêm từ chối một tiếng, thằng nhóc kia nhất định làm cho không khí ngột ngạt. Sun520 – Hà Diệc giận đến thiếu chút nữa nhảy lên "Anh họ, làm sao anh có thể thấy chết mà không cứu chứ!""Tôi như vậy đấy, cậu cũng không phải là người biết tôi lần đầu, cúp đây." Cố Mộ Nghiêm mặc kệ cậu ta, mới vừa đặt điện thoại di động xuống, nổ máy xe, từ bên cạnh chạy ra một bóng người nhỏ bé, anh nhanh chóng dừng ngay, nhướng mày, sau đó đẩy cửa xuống xe, chỗ cách xe chưa đủ một mét, một người mặc quần yếm, nhưng vẻ mặt vừa ngầu vừa đẹp cậu bé ngã trên mặt đất, đưa đến người chung quanh dừng chân vây xem, mọi người bắt đầu nhỏ giọng bàn luận ầm Mộ Nghiêm lên kiểm tra trước, anh có thể khẳng định xe của anh tuyệt đối không có đụng vào cậu bé này, mới vừa ngồi chồm hổm xuống muốn ôm cậu bé đi lên, thì thấy cậu bé mở mắt, nói tiếng Trung rất nhỏ có chút non nớt "Chú phải chịu trách nhiệm với con?” Lần này, Cố Mộ Nghiêm càng thêm xác định cậu bé không có việc gì, nhưng anh không ngờ tuổi nhỏ như vậy đã học được cách giả làm người bị đụng rồi, trong mắt lập tức hứng thú "Con muốn chú chịu trách nhiệm với con như thế nào đây?” Cậu bé nói như chuyện đương nhiên "Con muốn ở nhà của chú."Cố Mộ Nghiêm nhíu mày "Ở nhà chú sao? Con không sợ chú là người xấu sao?"Cậu bé rất là thông minh nói "Chú chẳng thèm động thủ với con."Còn nhỏ tuổi lại nói như vậy? Thật đúng là một thiên tài."Tại sao con muốn ở nhà của chú? Cha mẹ của con đâu?""Ngã Ly đi ra ngoài, nhưng con lại quên mang tiền ra ngoài, cho nên tạm thời gắng gượng ở nhà của chú." Cậu đứng ở đây một giờ, lúc đó thấy không ít người Châu Á, nhưng không có một người để cho cậu đồng ý đi với người kia, cho đến khi người đàn ông này xuất hiện, cậu theo bản năng chạy đến đây, có thể bởi vì mẹ là người Châu Á, cho nên cậu mặc dù từ nhỏ sống ở cái này nước ngoài, nhưng cậu lại không thích nơi này."Con bao nhiêu tuổi rồi?" Cố Mộ Nghiêm thấy cậu nhiều lắm là ba tuổi."Lập tức hai tuổi rưỡi."Lời nói hai tuổi rưỡi non nớt như vậy, còn dám ra ngoài giả làm người bị đụng, thật muốn biết cha mẹ cậu giáo dục thế nào."Chú rốt cuộc có đồng ý hay không?" Trên mặt cậu bé bắt đầu không kiên nhẫn."Đi thôi." Kỳ lạ, Cố Mộ Nghiêm cũng không có bài xích với cậu bé này chút nào cả, hào phóng để cho cậu bé lường Mộ Nghiêm ôm cậu vào xe, còn kiên nhẫn nịt dây an toàn giúp cậu, đây là lần đầu tiên có hứng thú cùng tò mò đối với một người xa lạ như thế "Con tên là gì?""Tần Mộ Tây" rõ ràng chính là tên cô bé, nhưng mẹ kiên trì lấy cái tên này đặt cho cậu, thật không hiểu nổi mẹ nghĩ gì nữa, cậu đường đường một bé trai nên lấy một cái tên khí phách hùng hồn mới Mộ Tây? Vừa nghe đến chữ Tần, bỗng dưng Cố Mộ Nghiêm chấn động.
Vốn định uống rượu để lấy bổ sung quả cảm tỏ bày với người trong lòng, thành tích chưa nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người trong gia đình cố kỉnh đại thiếu bao gồm căn bệnh thích sạch sẽ rất lớn, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng bé dại nhưng mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không nên nhớ, vụng trộm chuồn mất. Giới thiệu truyện Hôn mong hào môn hiền thê yêu nhỏ bé của đại thúc Tác giả Tần TíchThể loại Ngôn tình Trích đoạn truyện Hôn cầu hào môn hiền thê yêu nhỏ bé của đại thúc city P, ải đêm buông xuống, mây cha lóe ra, một chỗ xa hoa lãng giá thành. Trong KTV Hoàng Triều, xa hoa truỵ lạc, vô cùng náo nhiệt, nơi này báo giá buồng cũng ko phải nhỏ tuổi, cho nên tham dự chỗ này, đương nhiên cũng đều có quyền gồm tiền, người trong gia đình bình thường như Tần Tích, cũng chỉ biết đi theo gia đình có lợi là Diệp Thập Nhất tới đây, quan sát rượu còn có thêm củ quả miễn phí tổn, Tần Tích uống thành nghiện, Diệp Thập Nhất cũng tùy cô, vậy điện thoại cầm tay lân cận lướt lướt, chưa chút để ý hỏi “Tiểu Tích, chút nữa cậu thật sự ao ước tỏ bày mang Phạm Thành Trạch sao?” “Đó là tất nhiên, thư người nhà cũng từng viết hoàn thành, sẽ dốc hết trung ương huyết rồi, uống rượu để lấy bổ sung anh dũng, chút nữa liền đi, gia đình bạn chắc chắn có lẽ một lần hành động liền bắt được Phạm Thành Trạch, đến lúc đó mọi người mời cậu ăn uống cơm!” Tần Tích uống đến có chỗ mơ mơ màng màng, đôi má đỏ bừng, cô ngồi ở bên trên sàn, đầu tựa vào bàn chè, lưu ý đến đến sắp đến bộc bạch với Phạm Thành Trạch, toàn bộ cơ thể liền cười cợt dở người. đầy đủ thứ rượu này thật sự là quá dễ uống vào, từ trước cho đến bây giờ cũng chưa uống qua, đột nhiên, Tần Tích ợ một hơi rượu, cô nôn nả bịt miệng, “Không được. . . . . . Nhà bạn đi phun ra đang. . . . . . Cậu đợi gia đình. . . . . .” Diệp Thập Nhất chú ý bóng dáng Tần Tích lung lay thoáng động, ném dế yêu qua muốn đi đỡ cô, “Mình đưa cậu đi!” “Không nên. . . Tổ ấm chưa say. . . Bạn biết WC ở đằng kia. . . Cậu ngóng mình ở đây đi. . .” Tần Tích xây dựng đi ra ngoài, bước chân gồm chút mơ hồ, tay chỉ cuối hành lang, nở một nụ mỉm cười tươi, lầm bầm lầu thai nói, “WC ngay tại chổ này, người biết, ha ha.” Ngày thường Tần Tích đầy đủ ăn mặc khôn cùng bình thường, nhưng lúc này cạnh tranh dành được một lần mang lại địa điểm cao cấp Như vậy, vẫn cứ mặc một cỗ váy liền áo bó gần kề tổ ấm màu đen, một đôi giày xăng-̣đan, cải thiện bổ xung vài phần quyến rũ, chỉ đơn giản là trong phần quyến rũ này lộ ra vài phần non nớt, rất có sức hút của hai loại cảm xúc, vừa hài hòa vừa gồm chút ít phong tình. Khi Tần Tích mang lại, cửa WC chưa mở, đúng là lần này đắn đo sao lại cố này, phải làm sao lại đẩy chưa ra, cô bao gồm chút tức giận, cửa ngõ này bị hư rồi sao? Nếu vẫn hư mất, vậy cô giẫm một cước chắc chắn rằng không tất cả vấn đề gì chứ. Quản cảm thấy không được cụm vì thế, kiếm được các tiền bởi thế, thành tựu ngay cả WC cũng chưa tiện lợi. Tần Tích vén làn váy lên, lui về phía sau vài Cách, sau đó cần dùng hết khí lực body tiến lên, và đúng là nào ngờ, vừa new chuẩn bị nhấc chân giẫm lên, cửa ngõ lại ngẫu nhiên bật mí, cô phanh lại đã không còn kịp nữa rồi, khắp cơ thể nhào về phía trước, trước mắt liền sắp đến té xuống cũng như chó nạp năng lượng trà, cô nhanh nhảu bao bọc lấy một cây cột, bình ổn cơ thể. nguy hiểm thật, thiếu chút nữa thì luống cuống rồi! >> bài viết liên quan truyện Ngôn tình ngược cơ mà một trận này, khiến nguyên buồng vẫn náo nhiệt trong nháy mắt an tĩnh lại, mắt chúng ta chớp cũng chưa chớp chú ý bạn gái lạ xông tới, nhưng mà chính yếu nhất đó chính là, bạn gái này nạm mà lại ấp ôm lấy…..Cái người thân thích sạch đã nghiêm trọng, xác thực quán triệt phép bạn nữ cho gần người trong gia đình của bản thân mình —— cầm chiêu tập Nghiêm. cảnh huống rất là chưa ổn, người nhà đầy đủ sẽ suy đoán, một giây sau, kết viên của teen girls này vẫn như cầm cố nào? cố kỉnh tuyển mộ Nghiêm cũng ko phải là loại nam giới chưa ra tay mang cô gái, chỉ có chọc tới anh, dù thành viên là nam hay là thiếu nữ, dù là nhỏ ruồi, chỉ việc dám kêu ong ong ở mặt tai nạm chiêu tập Nghiêm, cũng hóng bị “Ngũ mã phân thây” đi! chúng ta gần như đã thấy khuôn bên của cầm cố chiêu mộ Nghiêm từ từ trở nên xanh mét, cùng rất ngón tay buông xuống ở mặt thành viên gia đình cũng từ từ cố chặt, khi núm mộ Nghiêm thế cánh tay của Tần Tích, liền mong muốn đá văng bạn gái chết tiệt này ra, gồm mấy gia đình bạn chưa đành lòng nhìn lại, chiếc kết viên thê thảm kia, giơ tay lên bít mắt, và đúng là một giây sau, cùng rất một tiếng nôn mửa, cố kỉnh chiêu tập Nghiêm cảm nhận ngực một hồi ẩm mốc. căn nhà càng bổ xung tĩnh mịch hơn so sở hữu vừa rồi, người nào cũng không dám phát ra một tiếng động, yên lặng cho mức mỗi người nhà giống như hầu như có thể nghe được con tim gia đình đập ở trong lồng ngực, bật thùng thùng cỗ ván.>> bài viết liên quan thể loại truyện Cưới trước yêu sau
Đánh giá từ 122 lượt Truyện online hay mang tên Hôn Ước Hào Môn Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại Thúc mở màn về uống rượu để lấy thêm can đảm thổ lộ với người trong lòng, kết quả không nghĩ tới là uống say mèm, trước mặt đám đông nôn lên người Cố đại thiếu có bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, hậu quả cũng có thể nghĩ, vì mạng nhỏ mà suy tính, cô thừa dịp mọi người không chú ý, vụng trộm chuồn đó, cầm thư tình đã chuẩn bị kỹ, cô đứng ngoài cửa phòng của người trong lòng, cô đang vô cùng thâm tình nghĩ kỹ, cửa liền mở ra, cô lập tức trợn tròn mắt, Cố Mộ Nghiêm?Chân cô như bôi dầu chuẩn bị chuồn nữa, một bàn tay từ phía sau bắt lấy cổ áo của cô, Cố đại thiếu xanh mặt, "Lại để cô chạy, mặt của tôi đặt ở đâu chứ!"Hai người đấu trí đấu dũng một đêm, cũng không nghĩ đến, tỉnh lại đối mặt là một đống tóe lửa, cùng với một đám người chằm chằm vây xem, Tần Tích cho rằng thứ đợi mình là một tờ chi phiếu, sau đó để cô cút ra xa!Là cô đang ảo là ai ngờ, Cố đại thiếu vậy mà không hành động như lẽ thường, ở trước mặt mọi người đổi trắng thay đen, kiên quyết bắt cô phụ trách với anh, mà trưởng bối vậy mà lại còn đồng ý!Đầu óc người nhà họ Cố cũng không bình thường! Cũng không điều tra rõ ràng liền tác thành cập đôi!Thiếu con đâu cũng thiếu đến nổi phải dùng bạo lực để cướp đoạt sao?Tần Tích ngửa mặt lên trời thở dài, đây là cái gì quỷ nha! Cô chỉ cần chi phiếu, không muốn lập gia đình!Cũng giống với Câu Chuyện Hồ Đồ, tựa truyện ngôn tình sắc ngày càng chiếm trọn niềm tin yêu của các độc giả trẻ.. . . . . .
vợ yêu bé nhỏ của đại thúc